"Có khi để lòng buồn không nói.
Có khi theo niềm vui ta tới.
Như chim núi xa về.
Ngứa cổ hát chơi"
(Trần Thanh Sơn)
1h chiều, đoàn dừng tại đỉnh đèo, sương gió mù mịt, chuyến du ca có lẽ bắt đầu từ đây. Đi đến đâu hát đến đó, chơi ở đâu là Vui ở đó.
Tự nhiên nghĩ đến vài dòng cuối trong 1 ca khúc cũ của Trần Thanh Sơn:
"Có khi để lòng buồn không nói.
Có khi theo niềm vui ta tới.
Như chim núi xa về.
Ngứa cổ hát chơi"